Mục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinh ở Ngã ba chú ia nhưng không nhúc nhích được một tấc nao. Khói xang nhớt bay mù ca lên. Viên tài xế cứ nhìn qua nhìn lại, dòm trước dòm sau rồi thở dài. Chẳng có một bóng ma nào có vẻ muổn đi xe. "Chạy đi thôi ông", tôi muốn hối hả như vậy, vì tôi nóng lòng quá. Nhưng trên xe chỉ mới có vỏn vẹn hai Nguy n d c son chua xac dinhngười. Hai thanh niên: tôi và một anh chàng trạc hai mươi bốn hai mươi lăm. Chúng tôi ngồi đối diện nhau không phải để giữ cân bằng cho chiếc xe Lam v
Nguy n d c son chua xac dinh
ốn sơ sài và mong manh. Hai thể xác chung tôi đem cộng lại chắc chắn khôna qua tám mươi ký lô. Trọng lượng này khong thể làm lệch chiec xe nổi. Tôi nóMục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinhn sâu vào tận linh hồn các anh. Các anh hãy ráng dành một khoảng chi phí lớn nhất của các anh đề giải quyết vân đề tối trọng đại của đời người đó. Không thể hà tiện để đi vào những hèm lao động, những xóm lê dương tối tàm mà ở đó tâm hồn các anh sẽ Chet đi vì sẽ gặp phải bao nhiêu thực tại không thể Nguy n d c son chua xac dinh giải quyết nổi". Tôi không the nào quên được ý nghĩa câu nói của một vị giáo sư dạy toi ở lóp đệ nhất, cách đây năm nám. Thế nhưng bây giờ tôi lại vá
Nguy n d c son chua xac dinh
c mặt đến cái xóm này. Cũng như tôi đã nhiều lần đến đây vì thất thế. Lần cuối cùng tôi đến đây đã được gần một tháng. Trong khoáng gần một tháng đó, Mục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinhi cũng tỏ thai độ này trước đối với hắn. Có một cái gì ngăn cách hoàn toàn những thanh niên không cùng một hoàn cảnh trí thức nào đó với nhau. Nhưng thật ra đó không phải là lý do phân biệt chúng tôi. Bởi tôi có biết hắn trước kia? Và tôi tin hắn cũng biết tôi trong dịp nào đó khi chúng tôi tình cờ Nguy n d c son chua xac dinhcùng đến thăm mọt người bạn mà cà hai chúng tôi đều quen biết. ít rachắc chắn chúng tôi đã có dịp bắt tay nhau rồi. Thế nhưng bây giờ chúng tôi phái l
Nguy n d c son chua xac dinh
àm lạ nhau. Hoàn cảnh tạo ra sự xa lạ đó. Tôi học Khoa học. Hắn học Sư phạm. Tôi biết chắc chắn hắn học Sư phạm nhưng không biết hắn học ban gì và nămMục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinht hắn thì biết. Tôi cũng chắc chắn hắn có thể học Việt Hán, cứ nhìn mặt hắn thì biết. Tôi cũng biết chắc chắn hắn có vẻ học Anh hay Pháp văn hay cũng có thể học Triết, cứ dòm cái mặt hắn thì thấy rõ ngay. Đó, hắn thuộc cái mẫu thanh niên như vậy. Như thậm tối cực đại đa số nhân loại. Họ kiếm cho mìn Nguy n d c son chua xac dinhh một cái nghề bào đảm đến vừa tầm tay một cách trước nhất. Hắn vào đại học Sư phạm để dạy dỗ là phải. Có điều chắc chắn hắn cũng không có năng khiêu
Nguy n d c son chua xac dinh
giáo dục gì. Hắn học Sư phạm để bâo đám mấy chục năm còn lại của đời hắn, mấy chục năm mà hắn hy vọng sẽ bình yên, sống đời an cư lạc nghiệp ở một trưMục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinhơng mắt nhìn tôi ròi làm bộ như tình cờ nhìn phía khác. Tôi cũng có thái độ như thế đối với hắn. Tôi muốn nhìn thẳng vào ý thức hắn, để tin chắc rằng mình không nhận xét thiếu sót hay sai lầm.Xe vẫn chưa chuyên bánh. Trời âm u, dầu dầu. sắp mưa, nhưng không mưa nôi. Tôi đuổi sức muốn giục viên tài x Nguy n d c son chua xac dinhế nhưng nghĩ tội nghiệp nên thôi. Hơn nữa tôi cũng muốn thách thức với hắn. Tôi cũng biết hắn cũng thách thức đối với tôi để xem kẻ nào chiến bại: cả
Nguy n d c son chua xac dinh
hai chúng tôi đều hối hà đi và đều muốn thúc bác tài.Bác tài nhìn lại đàng sau một lần cuối cùng, nhấn ga, rồi lại nhìn lại đàng sau một lần... cuối cMục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinhng sĩ và một người lính thượng cô đơn đứng một mình. Cô y tá được mọi người nhường chỗ cho leo lên trước. Hai chúng tôi đều ngồi yên giữa báng. Không ai thụt vô hay thụt ra. Cô y tálưỡng lự một phút rồi đến ngồi sát bên hắn. Hắn nhìn tôi với một vè đắc thắng, thách đố mơ hồ. Tôi biết tôi thua hắn về Nguy n d c son chua xac dinh phương diện này. Thế là tôi được dịp đối diện với cô. Đoạn đường buồn tẻ nên tôi giết thời giờ bằng cách quan sát cô ta. Khuôn mặt trái xoan, đẹp tru
Nguy n d c son chua xac dinh
ng bình. Hai bàn tay hơi thô xấu. Song chắc chắn là chúng đã cứu chữa và thoa dịu không biết bao nhiêu vết thương trên thịt và trong những tâm hồn truMục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinhi bên tôi. Tôi biết anh chàng thèm được nói chuyện lắm. Tôi cũng muốn nói vài câu cho vui nhưng không biết nói gì nên thôi.Tên chuẩn úy xuống ngay Trung tâm Tiếp huyết. Tên trung sĩ và cô y tá đến Bệnh viện Cộng Hòa. Bây giờ tôi mới chú ý thấy cô y tá đi cẳng chũ’ bát, một điều thật bất hạnh đối với Nguy n d c son chua xac dinh đàn bà. Viên trung sĩ có vẻ ốm, cao, hơi khòm. Tôi đoán chắc cũng là một y tá và y tá đã hành nghề kinh niên."Hai vợ chồng đó!" Bất thần người lính t
Nguy n d c son chua xac dinh
hượng nói với tôi như vậy."À", tôi chỉ biết trả lời như vậy kèm theo một cái cười thiện cảm."Tôi biết họ lâu lắm, hòi ỏ' Kontum"."À, ông quen với họ, Mục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Nguy n d c son chua xac dinhc. Rồi tiếp theo hai, ba khối nhôm khác từ xa cũng hiện về đáp xuống bãi đất dành riêng trong khu bệnh viện với những dãy nhà sơn những dấu thập trắng to trên nguyên cả hai mái, ngừa bên kia cỏ thể tấn công lầm bang phi cơ."Đánh ở đâu lớn lắm", người lính thượng nói với tôi và với thanh niên ngồi đố Nguy n d c son chua xac dinhi diện với tôi như vậy."Sao ông biết?" Tôi hỏi."Tôi mới về mà, tôi có đánh mà!"Mục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi Mục lục.Ngòi chụnq môt chuyến xe•Thức giác•Xin dừnglạị nơi đây.•Hai thiếu niên•Chiếc cù lao•Cái chuồng khỉNgồi chung một chuyến xeChiếc xe rồ máy mãi