Những Cò Em Gái Tác già : Nguyễn Nhật Ánh* Những cò em gái là phan hai của truyện hoa hồng xứ khác.Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một nàm vô cùng Nh ng co em gai chua xac dinhg buồn tẻ.Bạn bè cũ tản mác đứa một phượng. Thằng Nghị, "giáo sư" Bá và nhỏ Hồng chà-và xấu người đẹp nết tiếp tục học lớp mựời hai tại trường tỉnh lỵ. Ngữ và Hòa lé rớt tú tài một nám đó, buồn tình khăn gói vào phương Nam lập nghiệp. Tôi và Gia Khanh ra Đà Nàng.Gia Khanh học khác trường với tôi, nó Nh ng co em gai chua xac dinh học trưởng con gái tôi học trường con traị Nhưng dù nó có học chung với tôi, hai đứa cũng chả còn gì để nói Từ khi phát hiện Gia Khanh có người yêu n
Nh ng co em gai chua xac dinh
goài quê, sao chổi Halley trong lòng tôi đã tắt.Không bà con thân thích, chẳng bạn bè quen, tôi lọt thỏm giữa thành phố lớn như lạc vào một hành tinh Những Cò Em Gái Tác già : Nguyễn Nhật Ánh* Những cò em gái là phan hai của truyện hoa hồng xứ khác.Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một nàm vô cùng Nh ng co em gai chua xac dinhbác Đán làm việc.Gọi căn phòng thực ra cũng là gọi cho oaị Đó chỉ là một khoánh diện tích nhỏ ngăn bó’t của phòng làm việc để làm chỗ ngủ. Phòng chì đủ chỗ kê mọt cái tù, một cái bàn, một chiếc giường con. Từ khi tôi xuất hiện, cán phòng có thêm một chiếc ghế bo.Đêm đầu tiên, nằm trong mùng nghe muỗ Nh ng co em gai chua xac dinhi bay vo ve bên ngoài, tôi nhớ nhà đến ứa nước mắt. Toi nhớ ba mẹ, nhớ các em tôi, nhở đám bạn bè cũ ghê gó’m.Bác Đán nằm trên chiếc giường con bên cạ
Nh ng co em gai chua xac dinh
nh nghe tôi trằn trọc, gióng tiếng hỏi:-Gì vậy con?-Dạ, không có gì ạ.-Muỗi nhiều con hả?-Dạ không ạ.-Hay rệp đốt?-Dạ không.Bác Đán không nghĩ tôi nhởNhững Cò Em Gái Tác già : Nguyễn Nhật Ánh* Những cò em gái là phan hai của truyện hoa hồng xứ khác.Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một nàm vô cùng Nh ng co em gai chua xac dinhg vỗ về:-Ráng ngủ đi con. Ngày đầu bác cũng y như con vậyTôi đi học xa nhà lằn này không phải là lần đằụ Lên lớp mười, tôi đã khăn gói vô Tam Kỳ, sống xa ba mẹ tôi, xa các em tôi, xa con suối trong vắt chảy qua làng, xa ngõ tre bốn mùa râm mát.Nhưng hai năm ờ Tam Kỳ, tôi có Ngữ, Nghị, Hòa, Bá. Tôi c Nh ng co em gai chua xac dinhó Hồng chà-và, tôi có Gia Khanh. Ra Đà Nang, tôi không có ai quen. Đêm đầu tiên ngủ trong càn phòng lạ, tôi cứ thao láo mắt nhìn lên đỉnh mùng, bâng k
Nh ng co em gai chua xac dinh
huâng tưởng mình là Robinson đêm đầu tiên ngủ ngoài hoang đảọSáng dậy, bác Đán đưa tôi một chiếc chìa khóa:- Đây là chiếc chìa khóa phòng. Bác một chiNhững Cò Em Gái Tác già : Nguyễn Nhật Ánh* Những cò em gái là phan hai của truyện hoa hồng xứ khác.Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một nàm vô cùng Nh ng co em gai chua xac dinhg, xách cặp đi học.Từ chỗ tôi ở cuốc bộ đến trường mất khoảng hai mươi phút. Tôi rảo qua các dãy phố, quẹo ba ngã tư mới đến nơịCũng như hôm khai trường, tôi ngồi trong lớp lẻ loi một mình một góc. Tụi bạn chung quanh chuyện trò như bắp rang, chẳng ai để ý đến một học trò tỉnh lẻ mới lên như tôịNgồi Nh ng co em gai chua xac dinh cạnh tôi là một đứa có mái tóc dọn sóng, mặt xương xương, trông khá đẹp trai nhưng lại mắc tật nói lắp. Nó cũng ngồi lơ ngơ một mình như tôịNgó quanh
Nh ng co em gai chua xac dinh
quất một hồi, nó xích lại gần tôi:-Mày... mày ở Điện... Điện Bàn ra à?Chờ thằng này nói hết câu, tôi ngóng muốn trẹo cỏ. Nhưng dù sao có người bắt chNhững Cò Em Gái Tác già : Nguyễn Nhật Ánh* Những cò em gái là phan hai của truyện hoa hồng xứ khác.Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một nàm vô cùng Nh ng co em gai chua xac dinhông, tao ở Thăng Bình. Nhưng trường quê tao chưa mở cấp bạNhững Cò Em Gái Tác già : Nguyễn Nhật Ánh* Những cò em gái là phan hai của truyện hoa hồng xứ khác.Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một nàm vô cùng