Nội dung chi tiết: Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
Hồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhu loang lồ trên ngọn cây đình dốc. Cà một miền biên giói hoang sơ quạnh vắng chìm mau trong ánh hoe vàng và vùng không gian cô tịch thỉnh thoảng lại dao động vì những tiếng gà rừng eo óc, buồn tênh. Đột nhiên, giữa cảnh im lìm của núi đồi biên giới, chợt bật lên nhưng tiếng động gấp gấp. Tiếng vó ng Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhựa khua mạnh trên đường mòn sạo gợn, khô cằn, chuyển nhanh về nẻo biên giới Việt... chọt nôi, chọt chìm giữa hẻm núi. Thoáng cái trên đình đèo cao ờ p
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
hía biên giới, vụt nhô ra hai bóng người cưỡi ngựa, in vào nền tròi úa hai hình thể lắc lư, sừng sững, trong nắng chiều. Xuống tới chân đèo, hai ngườiHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh Việt, chừng ngót sáu mươi, mặt quắc thước, mắt sáng, râu năm chòm, khô người béo lằn ần sau bộ quằn áo chàm xanh. Chân lão đi giày tàu vải, súng lục đeo ở hai bên sườn, bên trái giắt thềm một con dao thồ rừng bao khảm. Người cạnh sau là một người gốc Hoa tuồi khoảng bốn mươi, mạt diều hâu râu quai Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhnón, mặt mũi coi có vẻ dữ tợn, nhát là có một vết sẹo chạy dài từ thái dương tới quai hàm trái, hằn lên như chiếc đũa, trắng bóng trên nền da sạm nắng
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
. Người này cao lớn vạm vỡ, cũng mặc quần áo chàm xanh, đeo bên sườn một khẩu pạc hoọc lớn, vai lại còn khoác chéo một băng đạn và ngay bên yên ngựa cHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhới đầy bất trác. Lát sau ông già Việt quay bảo người gốc Hoa: - A Voòng à! Đang mải nhìn về phía sau lưng, nghe bảo, hắn vội quay lại: - Dạ đại vương... Hắn chợt dừng phắt lại, chớp mắt nhìn ông già có dáng e sợ vì lỡ lời. Nhưng ông già chỉ hơi đưa mắt một cái đoạn chỉ tay về phía thung lũng trước đ Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhạu ngựa. - Hình như đã tới vùng cỏ phân mao rồi thì phải? A Voòng Lầu! Voòng nhìn theo, nói luôn: - Dạ phải! ông già khẽ gặt đầu. đoạn im lặng nhìn về
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
nẻo đất Việt, đôi mắt trỏ’ nên bâng khuâng, sâu thẳm. Không thấy ông già nhúc nhích, Voòng Lầu cũng ngồi im nhưng thỉnh thoảng lại đao mắt nhìn quanhHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhũ, đứng im. -Thầy à... Đấy là đất nhiều giặc cò lắm. Ta không nên ở lâu... ỏng già chưa kịp trả lòi thì đột nhiên, một tiếng súng từ phía trước mặt nổi lên, tiếp theo là từng loạt súng dồn dập tới. Hai người vội nheo mắt, lắng tai nghe: - Tiếng súng từ bên kia biên giới. Nhiều tiếng pạc hope lắm. Có Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh lẽ tụi giặc Thoòng... Vừa nói, Voòng Lầu vừa nhích ngựa lên cạnh ông già. Hắn rút phắt trong sắc ra một cái ống nhòm nhỏ, trao cho ông già Việt. Lão
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
hưởng về phía súng nồ chát chúa quan sát, đoạn trao ống nhòm cho Voòng: - Đánh nhau lờn. Có quân tuần chạm súng với thô phì! Tiếng súng vọng về mỗi phHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh ta xuống xem sao? Nhưng ngưòi thuộc hạ vội giơ tay cản: - Đẻ tôi! Thầy cứ đứng đây! Dứt lời, hắn đánh ngựa xuống đựờng mòn, phóng về nẻo thung lũng có tiếng súng nồ. Trên ngọn đồi, ông già cho ngựa nhích khuất sau một cành lá um tùm và nhìn về phía thung lũng, đợi chờ, khuôn mặt như không có vè xúc Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh cảm. Chỉ mươi phút sau, Voòng Lầu đã phỏng ngựa về nói nhanh: - Thảy ạ! Bọn giặc Thoòng. Bên kia hình như không phải lính tuần. Tôi nghe tiếng quát t
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
oàn tiếng Việt, ông già khẽ hất hàm: - Bên nào bị đánh? - Cỏ lẽ bọn nào đỏ bị giặc Thoòng phục đánh. Bọn chúng đông lắm, phải đến hàng tràm. Hai thầy Hồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhề nội địa Việt, có lẽ Thoòng... Đang nói, lão ngừng phát và nói gọn: -Xuống cả! Như đã quen đoán những quyết định trong óc chủ, Voòng rút phắt súng trận cầm tay và thúc mạnh gót chân vào hông ngựa, cùng lúc, hai con vật chồm lên, và Voòng lao đi trước. Vó câu khua động rừng chiều, gấp gấp, vượt qua Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhđường mòn liến về phía biên giới. Vào sâu nội địa Việt Nam, hai người cho ngựa băng rừng, vào một đường mòn vắt qua một hẻm núi đá dựng như thành. Vừa
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
lúc đó, tiếng súng phía trước chọt thưa dần rồi im bặt. Đang đi, Voòng Lầu dừng phắt ngựa lại, ngoảnh mặt lại phía sau. Đánh ngựa lên sát bên Voòng, Hồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhbiên giời. Voòng chỉ tay xuống đường mòn đầy dấu chân ngựa giẫm nhầu cỏ dại: - Quân Thoòng vừa kéo qua đây, a thầy! Chúng phục đánh ngay bên kia hẻm núi!Ồng già lặng lẽ cúi nhìn vùng cò nát dưới chân ngựa, đoạn ngoảnh mặt về phía trước: - Súng im hẳn, chắc bọn chúng đang rút về nèo khác rồi. Người t Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhhuộc hạ vội trỏ hướng Tây Bắc chếch, đầu gật luôn mây cái: - Da.... da.Lối đó có đường xuyên núi về Tàu gần lắm athầy! Ông già hơi gật đầu không đáp,
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
Tiền giật mạnh tay cương cho ngựa tiến qua hẻm núi. Tới chò hai bên mở ra thoai thoải, ôm lây một vùng cỏ nhàu nát loang lồ máu tươi, ông già quay bảoHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhã tiếp luôn: - Đón đường rút của bọn giặc Thoòng xem sao? Hình như đã quen với những quyết định chớp nhoáng của người trên, Voòng vọi đảo mắt một vòng quan sát nhanh địa thế đoạn thúc ngựa vượt lên trước, ra ngoài hẻm, phóng thẳng lên một ngọn đồi khá cao, ngay phía trước. Hai người ghé sát bên nhau Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh, Voòng đưa tay chì tro ve nẻo Tây Bắc, mấy khắc sau, hai con ngựa bỏ đường mòn, tắt qua thung lũng, quay đuôi lại hướng Nam, bàng rừng xuyên sơn. Khi
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
hai người đảo sâu vào nội địa chừng hai cây số, thì mặt trời đã gục hẳn xuống bên kia ngọn núi Tây từ lúc nào và nhQ’ng tia nắng tàn cũng tắt hẳn trêHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh ngựa bảo ông già: - Trước mặt đây là con đường về sào huyệt bọn Thoòng. Chảc chúng sẽ qua đây. ông già quan sát quanh mình, đoạn gặt đầu bảo thuộc hạ: - Chỗ này đăc địa lắm? Đường cách bao xa? -Dạ, chì vài mươi thước thôi. Nếu ra nấp sườn hẻm có thể nhìn chúng qua trước mặt. ồng già nhảy phắt xuống Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh đất: - Dắt ngựa buộc sau cho khuất. Nếu cần ta có thể luồn rừng, phục đánh chúng. Voòng Lầu ngó chủ, hơi ngạc nhiên về ý định của ông già nhưng vân l
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
anh lẹ xuống ngựa, tìm chỗ buộc, đoạn theo sau lão, súng trận cầm tay. Tới sườn núi thấp, hai người tìm chố hốc đá ần kín, ngay khúc ngoặt, cách đườngHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhranh tối tranh sáng. Và bóng tối sụp xuống, trùm hết núi rừng. Không có tiếng động nào khác ngoài tiếng lá rì rào lẫn tiếng trùng đêm ren rì. ông già có vé nóng ruột: - Sao lâu thế? Hay chúng không về đường này? - Thầy khỏi lo. Tôi thuộc khắp miền, nó sẽ đĩ qua đây mà. Ta đi tất,tới trước hàng nừa g Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhiò' đỏ, a thầy, ồng già toan nói, chợt im. Như đáp lời VoòngTvừa khi đỏ, phía trước bong nổi lên tiếng vó câu khua rầm rập. Và không lâu, ánh lừa hắt
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
lên sườn cây, rừng rực. Voòng Lầu thấp giọng: - Giặc Thoòng! Hình như đông lắm! ông già không đáp, vẫn chăm chú nhìn về phía ánh lửa. Chi thoáng sau áHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhi người. Bọn giặc tới thật gần, cười nói líu lo, khi chúng tiến sát đến gan chỗ hai người nấp, thốt nhiên tên đi đầu giơ tay làm hiệu về phía sau, cho câ bọn dừng lại. Đoạn, tên đó chiếu đèn bấm loáng loáng khắp hai bên sườn núi, rồi mới ra hiệu cho đồng bọn tiến lên. Mấy chục tên thổ phì cưỡi ngựa Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhđi trước chậm chạp tiến qua họng súng, ồng già ghé sát vào tai Voòng Lầu thì thầm hỏi: -Chủ tướng chúng là tên nào? Có phải tên cưỡi ngựa đen không? -
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
Dạ không phải đau! Chắc Thoòng đi phía sau. Đang nói, chọt Voong Lầu khẽ giật tay ông già: - Thầy coi kìa! Lúc đó, ông già mới nhận ra, có mấy tên dắtHồi 1 Vượt Cỏ Phân Mao Mặt tròi từ từ hạ xuống thấp, cách ngọn núi Tây chừng nừa con sào. Sương mờ đã bắt đâu dâng lên, xoá dần nhũ'ng vùng nắng chiều Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhàn ông, là một cô gái quần áo tả tơi, môi mím chặt, mắt sắc như dao, vẻ mặt khinh khi giận dũ'. Thoạt nhìn, đã nhận thấy ngay cô gái có một vẻ đẹp lạ lùng. Tuy bị bắt trói ngồi trên lưng ngựa, cô gái không hề lộ vẻ gì sợ sệt và những nét kiêu hãnh bướng bình vẩn toát ra từ khuôn mặt, dáng dắp khác t Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinhhường. Ngay xế sau lưng thiếu nũ’ là một gã xạ phang râu xồm, mặt mũi trông dữ tợn ngang tàng, hai tay luôn luôn tunq bẫt hai khẩu pạc hoọc trông rất
Thap van dai son vuong(hoang ly chua xac dinh
thiện nghệ. Sau gã, là đoàn ngựa tho những bọc hàng lởn, kế là toán quân hậu tập. Cả bọn rầm rập tiến qua. Tới giữa hẻm núi, gã xạ phang râu xồm tiến