Tràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giangu càng sầu hơn, vì vây việc dùng vẻ đẹp bao la của thiên nhiên để bày tỏ tâm trạng đã được rất nhiều thi sỹ sử dụng trong thơ trung đại. Nhưng Huy Cận đã tiếp thu phong vị đó vào tác phẩm "Tràng giang" của mình, phổ thêm những nét mới lạ của thơ hiện đại; qua đó, Huy Cận đã tạo nên cho người đọc nhữ Tràng giangng ấn tượng về không gian của tác phẩm, đặc biệt là trong hai khổ thơ đầu.Ngay từ tên bài thơ "Tràng giang" và lời đề từ "Bâng khuâng trời rộng sông d
Tràng giang
ài", một không gian sông nước bao la đã hiện hữu. "Tràng" tức là dài, "Giang" là sông. Sông dài, trời rộng mở ra một không gian bao la, tươi đẹp, nhưnTràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giangxuôi mái nước song songThuyền về nước lại, sầu trăm ngả,Củi một cành khô lạc mấy dòng".Không gian bao la, rộng lớn hiện hữu trước mắt, nhưng cũng bởi vậy mà con người càng cảm thấy lạc lõng, cô đơn. Giữa bạt ngàn của sông nước, con người1 nhỏ bé, lặng lẽ, cô đơn. Đứng trước không gian ây, nôi lòng H Tràng gianguy Cận cũng dâng trào. Từng đợt sóng xô trên "Tràng giang" là "điệp điệp" nỗi buồn trong tâm hồn thi sỹ. Sóng của thiên nhiên vỗ nhẹ thì cơn sóng lòng
Tràng giang
dào dạt ùa về. Và từ đây, một không gian thứ hai xuất hiện đó là không gian của tình cảm, cảm xúc trong nỗi lòng tác giả. Nhìn về phía sông nước bao Tràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giang thuyền cứ trôi mãi theo dòng nước song song, hai chữ "song song" như hai đường thẳng dài tít tắp, cứ chạy mãi mà không bao giờ gặp, cũng giống như thân phận của con thuyền kia, vô dịnh và bơ vơ, lạc lõng. Nhìn con thuyền mà nỗi sầu của tác giả như dâng cao, không gian rộng lớn của thiên nhiên đã th Tràng giangôi thúc không gian lòng, khiến tác giả cảm thấy nỗi dầu của mình cũng vô định như con thuyền ấy, "sầu trăm ngả"Một hình ảnh buồn hiện lên trước mắt tá
Tràng giang
c giả: "Củi một cành khô lạc mấy dòng". Không biết cành củi đáng thương ấy là một vật hữu hình có thực, hay nó là một hình ảnh chợt xuất hiện trong nỗTràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giang đênh. Nỗi sầu trong tác giả2 càng sầu hơn. Việc sử dụng những hình ánh thiên nhiên bao la là một nét quen thuộc trong đường thi, nhưng Huy Cận đã nhờ nó mà thầm nói lên nỗi lòng của mình, nhờ không gian thiên nhiên làm nổi lên không gian tình cảm.ở khổ thơ thứ hai, vẫn bắt gặp những hình ảnh trải d Tràng giangài theo không gian, nhưng cái nỗi cô đơn trong tâm trạng tác giả càng trải dài hơn nữa:"Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều.Nắn
Tràng giang
g xuống trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu".Không gian hiện ra không chỉ được tác giả quan sát bằng thị giác, mà tác giả còn lắng Tràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giangi nhạy cảm lẳng nghe những âm thanh thưa thớt, vãn dần ở xa xa. cồn nhỏ lơ thơ, nhỏ bé, cơn gió thì thổi nhẹ nhưng đìu hiu, như cũng buồn giống tác giả. Huy Cận tinh tế cảm nhận cơn gió ấy, sao mà buồn, sao mà lặng lẽ, cô liêu.Tiếng làng xa ở nơi đâu thưa thớt vãn buổi chợ chiều, cứ nhỏ dần, nhỏ bé Tràng giangtrong cái lớn mạnh của thiên nhiên. Huy Cận đưa mắt nhìn lên bầu trời kia, tâm trạng buồn của Huy Cận cũng phổ vào bầu trờia bao la ấy một nỗi buồn sâ
Tràng giang
u thẳm. Bởi vậy khi năng xuống, trong con mắt Huy Cận, trời không cao mà lại "sâu chót vót", cùng như không gian sâu thẳm của nỗi buồn. Sự suy tư của Tràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giang, sông dài, vẫn bến cô liêu và trong lòng tác giả vẫn ồn ào của một nỗi sầu, một nỗi bâng khuâng cô đơn và vắng vẻ. Cảnh quan, không gian bao la của thiên nhiên mở rộng ra trước mắt Huy Cận nhưng mọi thứ đều mờ ảo, mang một cái nét rất trơ trọi, bâng khuâng. Tuy mờ ảo nhưng lại mang một triết lý sâu Tràng giang xa. Mọi vật hữu hình hiện ra trong mắt Huy Cận đều buồn, đều cô đơn, cũng như thời thế đất nước bấy giờ, cũng băn khoăn và lạc lõng, trôi nổi vô định
Tràng giang
như con thuyền, nguy hiểm và nhỏ bé như cây củi khô lạc giữa dòng sông. Con người như trôi lạc giữa dòng đời, dòng cuộc sống. Bởi vậy, tuy mọi thứ đềTràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giang Huy Cận.Tác phẩm "Tràng giang" cho đến tận bây giờ vẫn là một đỉnh cao nghệ thuật mà khó ai có thể vươn tới, bởi sự khéo léo và tinh tế của tác giả trong việc kéo hợp giữa không gian thiên nhiên với không gian tâm ã tình, quan trọng hơn là vì "Tràng giang" mang một triêt lý sâu xa về cuộc đời, về đ Tràng giangất nước. Tuy không thể hiện trực tiếp nhưng Huy Cận đã in bóng vào "Tràng giang" một tình yêu tổ quốc, cũng sự lặng lẽ buồn trước cuộc sống thời bấy g
Tràng giang
iờ. Vì vậy, "Tràng giang" luôn đứng vững và đứng cao trong nền văn học nước nhà, cũng như trong trái tim của người đọc mãi về sau. Một nỗi buồn đã quaTràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giang tình và cuộc đời.Vội vàngNhà thơ Thế Lữ từng nhận xét khá tinh tế về Xuân Diệu: "Xuân Diệu là một người của đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ của ông xây dựng trên đất của một tấm lòng trần gian”. Có thể nói, Xuân Diệu đã mang đến cho thơ ca Việt Nam một "bộ y phục hiện đại”, táo bạo, một c Tràng giangảm hứng chưa từng có chốn non trẻ yên tĩnh này. Mỗi độ xuân về, trái tím non nớt của các thế hệ trẻ lại rung lên những cảm xúc yêu đời nồng nàn, mãnh
Tràng giang
liệt trước lời ru thấm thìa của nhà thơ Xuân Diệu. Một trong những lời ru tình sâu lắng ấy được chuyển tải qua tác phẩm “Vội vàng” - bài thơ tiêu biểuTràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu Tràng giangcâu đầu của bài “Vội vàng” ta sẽ thấy rõ khát vọng táo bạo, lạ lùng của nhà thơ và hình ảnh mùa xuân - vẻ đẹp thiên đường nơi hạ giới.Rút ra từ tập “Thơ thơ”, vội vàng là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp hồn thơ Xuân Diệu trước cách mạng tháng 8. Mở đầu bài thơ là khổ thơ ngũ ngôn thể hiện ước muốn cháy bỏn Tràng giangg của thi sĩ:Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mấtTôi muốn buộc gió lại1Tràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầuTràng giangCó lẽ thiên nhiên đẹp và bao la đại ngàn luôn làm khuấy động nỗi lòng và tâm thức con người, nó khuấy sâu thẳm vào lòng người khiến nỗi sầu