Lời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinhTôi là một tiếu ngạ quỳ lắm chuyện ờ dưới Ầm ty hầu hạ dưới quyền Ty chủ cõi Luân hồi.Chúng tôi dược coi là loài ti tiện nhất tháp bé nhắt trong cõi đất trời, chỉ sóng trong địa ngục tăm tói, đời đời kiếp kiếp. Cóng việc cùa tôi là đi tuần bên cấu qua sõng Nại Hà (sồng Lú), một việc nhàn hạ, bời ngo Coi luan h i chua xac dinhài những bóng hồn lè quỷ đói dõi khi đi qua, thì không có gì xày ra. sẽ chẳng có gì xày ra.Tói thường đờ đẫn ngồi bên cầu Nại Hà. đờ đẫn nhìn những hồ
Coi luan h i chua xac dinh
n phách cô dơn, lè loi bay qua.Ngày ngày tháng tháng, năm năm, ngày nối ngày năm lại năm.Một ngày Ty chủ cõi Luân hồi gọi tôi tới, nói tôi đã trung thLời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinhốn nhân gian.Cõi người thật sự rất tươi đẹp, thứ gì cũng có, so với chốn địa ngục tối đen u ám này thật như một giấc mộng. Nhung chỉ tiếc mỗi lần tôi đi lên cõi nhân gian đều là nừa đêm. mà dều là đi lấy hồn phách con người.Thời gian lâu dần, tôi biết loại người như tôi, à không, phải nói là loài qu Coi luan h i chua xac dinhỳ như tôi, làm loài người sợ hãi đau khổ nhất, bời hễ chúng tôi xuất hiện, có nghĩa là một cuộc đời người kết thúc. Tôi chì có thể cười đau khổ, bời c
Coi luan h i chua xac dinh
on người tin vào số mệnh, nhưng lại sợ hãi số mệnh, rồi càm ghét lây sang cà chúng tôi.Thời gian trôi thật nhanh, một tràm năm lại đã trôi qua. Ty chủLời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinhục tu hành nơi địa ngục, rồi đi làm một thẩn tiên.Khi đó tôi rất vui mừng, vui tới mức cười lên, có lẽ là lẩn đầu tiên tôi cười. Bạch Vô Thường đại ca lúc đó trêu tôi, nói tôi cười còn xấu hơn quỷ. Tôi nghĩ: Tôi chính là quỳ đây, mà Bạch Vô Thường cười còn xấu hơn tôi, loài người mà nhìn thấy anh ta Coi luan h i chua xac dinh cười, hẳn quá nủa sợ chết giấc.Trong một trăm năm cuối cùng này, tôi tiếp tục có gắng làm trọn mọi việc Ty chù giao cho. Nhưng sao tôi thấy 100 năm s
Coi luan h i chua xac dinh
ao dài hơn cà 400 nảm trước đây? Tôi rất hy vọng nó trôi nhanh, đế một ngày, tôi sẽ được đầu thai...Chương Một: Duyên tự ngàn námMột ngày, tôi đi bên Lời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinh, cô ta bảo, cô ta vô ý đã làm tắt mất ngọn đèn lồng soi sáng đường luân hồi chuyển kiếp rồi.Những lúc vui vẻ, tôi cũng thường hay giúp đỡ người khác (quỷ khác), lúc đó tôi đang vui vẻ, nên tôi bao, tôi có thể dẫn cô quay về phủ Luân Hồi. Quỷ nữ gạt nước mắt, cười với tôi, nói: "Cảm ơn anh!"Trong sá Coi luan h i chua xac dinht na đó, ngực tôi như bị cái gì đấm mạnh một cái, tim hỗn loạn...Tôi chưa bao giờ thấy một hồn quỷ cười đẹp như thế, tôi chỉ cảm thấy sao chân tôi mềm
Coi luan h i chua xac dinh
nhũn ra...Quay về phủ Luân Hồi, Ty chủ tra sổ ký lục cùa quỷ nữ, nói cô ta là vong chết oan, không được đầu thai chuyển thế, chì có thể vào giam tronLời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinhTy chủ nồi trận lôi đình, mắng nhiếc tôi thậm tệ, mắng đến mức toàn thân tôi run lẩy bẩy, cô ta cũng sợ hãi không dám khóc nữa.Tôi cúi đầu nuốt giận dẫn quỷ nữ đến thành Chết Oan, trên đường đi tôi không noi một lời.Đến thành uồng Tử, tôi để cô ta đi vào, cô ta gật đầu, đi vào trong. Tôi nhìn theo c Coi luan h i chua xac dinhô ta đi khuất, lúc đó, cô ngoái lại, lại nói một câu: "Cảm ơn anh". Bóng quỷ nữ tan ra trước cồng thành, chỉ còn lại tôi thẫn thờ đứng đay.Ngày lại qu
Coi luan h i chua xac dinh
a ngày, tôi thất kinh phát hiện ra tôi vẫn nhớ đến cô ta.Nên đôi khi tôi chạy tới thành uổng Từ, lén nhìn cô.Tôi phát hiện cô ta thường vội vã chạy raLời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinhcô ta khoe, tôi cũng rất muốn khóc...Mùa xuân đã lặng lẽ tàn, nhũ'ng bông Liễu tan tác đã biến thành đầy trời tuyết bay. Khi chim nhạn trờ về. chân trời những đám mây chiều tà sáng lên màu tuyệt diệu, xa như đôi mắt như nước chày tiêu tan, gần như đã in vào sâu trong trái tim.Vô tình, có nỗi niềm cả Coi luan h i chua xac dinhm động mơ hồ dường như đang quấn quýt mãi trong lòng, chưa từng theo nhạn phương Nam bay về mien di cư. Tiết Thanh minh tao mộ nám ấy, tôi đa tìm thấy
Coi luan h i chua xac dinh
mộ của cô ta.Một doi hoàng thồ, trước có cốc rượu, đĩa trái cây ba màu (tam sắc quà phẩm), hai người đang than khóc, một người lớn, một đứa trẻ con. Lời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T Coi luan h i chua xac dinhn nửa đêm.Uống một chén rượu nhân gian, rượu mạnh đắng cay, lòng tôi có dư vị không biết nên gọi là gì.Một lần, tôi vô tình hỏi Bạch Vô Thường đại ca, những người chết oan thì làm thế nào đầu thai được? Anh ta nói, cần Coi luan h i chua xac dinhLời đề tựa:Ai cũng nói hễ chết không còn vuvng vắn Bao nhiéu chuyện đời vẫn ké đấy thôi Không mất không hết Không tử không sinh...Tôi là một ngạ quỷ.T