Mùa cỏ thơmHạ ThuMục lụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8-Không đúng lắm đâu - cầm tấm bằng đại học của cô lên, anh nói Mua co thom chua xac dinhi - Cô hãy đọc lại yêu cầu tuyển người trên báo rồi so sánh với tấm bằng đại học của mình -Ngừng một chút nhìn vẻ thất vọng trên mắt cô, anh nhẹ nhún vai lạ lẫm:- Đông Đông, tôi lấy làm lạ cho cô quá. Với trình độ và tấm bằng tốt nghiệp hạng ưu trường đại học Mỹ thuật kia, cô dễ dàng xin vào bất cứ Mua co thom chua xac dinhcông ty thời trang nổi tiếng nào. Sao lại phải đến đây, tốn công sức khẩn khoản xin một việc ngoài khả năng của mình như vậy? Cô tự làm khó bản thân v
Mua co thom chua xac dinh
à làm khó cả tôi nữa đấy. Thôi... thời gian có hạn, mời cô trở ra cho, tôi còn phải phỏng vấn người kế tiếp.Trước vẻ dứt khoát của anh ta, Đông Đông bMùa cỏ thơmHạ ThuMục lụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8-Không đúng lắm đâu - cầm tấm bằng đại học của cô lên, anh nói Mua co thom chua xac dinhg Đông bỗng bị một giọng đàn ông chặn đường. Ngẩng mặt lên, cô nhận ra hắn là người cuối cùng chờ phỏng vấn. Chưa kịp trả lời. Hắn đã nhìn thấy tập hồ sơ bị trả trên tay cộ Như vui mừng, hắn nói:-Lại thất bại rồi. Công ty này tuyển người sao khó quá. Từ sáng đến giờ chưa nhận được người nào.Rõ ràng Mua co thom chua xac dinhlà hắn muốn an ủi cô thôi. Nhưng trong cơn thất vọng, Đông Đông lại thấy hắn muốn mỉa mai, giễu cợt minh. Cơn giận bừng lên, cô lừ dài đôi mắt:-Tất cả
Mua co thom chua xac dinh
đều thất bại cũng không có nghĩa là anh sẽ được nhận đâu. Đừng có mà kiêu căng quá sớm.Nói rồi, cô giậm mạnh gót giày bước đi nhanh, mặc hắn nghệt mặMùa cỏ thơmHạ ThuMục lụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8-Không đúng lắm đâu - cầm tấm bằng đại học của cô lên, anh nói Mua co thom chua xac dinhg đầu lên chú ý. Nhận ra đó là chiếc Ronroi của ông chủ lớn, mắt của cô chợt sáng lên. Cô được vào làm? "Bách Hoa Thiên" không? Tất cả nhờ vào cơ hội cuối cùng này.Đợi cho chiếc xe chạy đến thật gần, Đông Đông nhẹ tung tờ lý lịch ra giữa lòng đường rồi nhắm mắt đuổi theo. Phải nhắm mắt, vì... nếu mở Mua co thom chua xac dinh mắt cô sẽ không đủ can đảm nhìn chiếc xe đụng phải mình.Két!Một tiếng thắng rít bên tai, Đông Đông nghe ngực mình va mạnh vào thành xe một cái rồi có
Mua co thom chua xac dinh
thề bị hất lên cao. Sau vài giây trong cảm giác bồng bềnh, cô thấy mình bị rơi nhanh xuống đất.-Này cháu, cháu có sao không?Một bàn tay nhẹ đỡ cô ngồMùa cỏ thơmHạ ThuMục lụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8-Không đúng lắm đâu - cầm tấm bằng đại học của cô lên, anh nói Mua co thom chua xac dinhcòn ai có được cái giọng trầm đầy thiện cảm ấy.Đạ không sao xin lỗi chú. Cháu vô ý quá!Mở mắt ra, thấy quả thật mình đang nằm giữa vòng tay ầm của ông, Đông Đông hốt hoảng, bật dậy ngay, thành công rồi, cô đã làm ông chú ý đến mình. Việc xin vào làm... chỉ còn là chuyện nhỏ.Nhưng... sao thế này? Vừa Mua co thom chua xac dinh đứng dậy Đông Đông đã phải té ngồi trở xuống. Đau đến ngất đi... lẽ nào... cái chân của cô đã bị gãy rồi? ôi... đừng như vậy nhé? Sợ điếng hồn... cô
Mua co thom chua xac dinh
cố chống tay đứng lên lần nữa:-Ngồi yên, cô không được cử động đâu. Xương chân đã bị gãy rồi.Một bàn tay chợt ấn vai cô ngồi trở xuống. Không phải ôngMùa cỏ thơmHạ ThuMục lụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8-Không đúng lắm đâu - cầm tấm bằng đại học của cô lên, anh nói Mua co thom chua xac dinhcô, mà phải tạm ngưng công việc giữa chừng.Đi tìm hai thanh cây làm nẹp, hắn hì hục bó chỗ bị gãy của cộ Vừa làm, hắn vừa cằn nhằn, như thể cô là... con hắn vậy:-Trong nhà mà bị đụng xe, thật không biết mắt mũi để nơi nào nữa. Mua co thom chua xac dinhMùa cỏ thơmHạ ThuMục lụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8-Không đúng lắm đâu - cầm tấm bằng đại học của cô lên, anh nói