Nội dung chi tiết: Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh
Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh
Nói rồi ông quay qua anh thanh niên đứng kế bên:-Cậu đề hành lý vào xe đi.Anh ta gật đầu rồi nhanh nhẹn xách hành lý của cô chủ nhỏ đi về phía xe. Tườ Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinhờng Lam đi bên cạnh cha mẹ ỏ' phía sau, cô tíu tít đủ thứ chuyện như đã lâu rồi không được nói vậy. Khi xe vừa dừng trước cồng nhà, cô đã mỏ’ cửa bước nhanh xuống. Bà vú đã đứng đó chờ sẳn từ bao giờ. Tường Lam ôm ngay bà vú một cách vui mừng:-Con nhó’ vú quá trời.Bà vú cười thật tươi:-Vú cũng vậy. Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinhMỗi lần về là vú thấy con càng đẹp ra, nhưng hơi ốm đấy.Tường Lam bật cười:-ờ Mỹ ốm là hàn hiếm đó vú.Bà Trọng mìm cười nhắc:-Thôi được rồi. Vào nhà đ
Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh
i.Tường Lam bước nhanh vào nhà. Dù trong thời gian du học, mỗi năm cô đều về nhà một lần, vậy mà vẫn thấy nhớ khủng khiếp như đã đi xa quê từ lâu lắm Nói rồi ông quay qua anh thanh niên đứng kế bên:-Cậu đề hành lý vào xe đi.Anh ta gật đầu rồi nhanh nhẹn xách hành lý của cô chủ nhỏ đi về phía xe. Tườ Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinhnhiêu lần nũ’a.Tường Lam mìm cười, những tháng ngày xa quê hương, trong nỗi nhớ cua cô đôi khi cũng có hình bong Vũ, từ lâu cô đa hiểu mình quan trọng như thế nào đối với anh.-A lô.Tiếng Vũ mừng rỡ khiến cô thoáng xúc động:-Em về rồi hả Lam? Có nhận ra tiếng của anh không?Tiếng cô thật trong trẻo:-S Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinhuốt mấy năm đi học nghe giọng nói của anh là nhiều nhất, sao có thể quên được?Cô nghe tiếng anh cười khẽ:-Anh chì mong có vậy, chì cần em nhớ một điều
Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh
gì đó ở anh là anh hạnh phúc rồi.Tường Lam cười nhẹ. Cô chợt thấy tội nghiệp Vũ, không hiểu sao mỗi lần nghe anh nói thế cô không có cảm giác gì ngoàNói rồi ông quay qua anh thanh niên đứng kế bên:-Cậu đề hành lý vào xe đi.Anh ta gật đầu rồi nhanh nhẹn xách hành lý của cô chủ nhỏ đi về phía xe. Tườ Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh sẽ có quà đặc biệt cho em.-Nghe anh nói, em cũng thấy tò mò. Đẻ xem quà đặc biệt của anh là gí.Vũ cười nhỏ, giọng thật ngọt:-Nhất định em sẽ thích. Tin anh đi.Tường Lam khẽ cười:-Được rồi, anh cứ lo công việc đi. Khi nào anh về mình sẽ nói chuyện nhiều hơn. Chúc anh công tác tốt.Giọng Vũ cỏ vẻ buồn Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh:-Anh rất muốn nói chuyện với em. Anh nhớ em lắm, nhưng thôi chắc em mệt rồi, nên nghĩ sớm đi. Sáng, anh sẽ điện cho em, được không?-Cũng được. Bye an
Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh
h!Nói rồi cô gác máy. Bà Trọng mỉm cười nhìn con:-Sao không nói chuyện lâu một chút? Mẹ thấy thằng Vũ rất tốt, con nên suy nghĩ đi là vừa.Ông Trọng khNói rồi ông quay qua anh thanh niên đứng kế bên:-Cậu đề hành lý vào xe đi.Anh ta gật đầu rồi nhanh nhẹn xách hành lý của cô chủ nhỏ đi về phía xe. Tườ Ng t ngao u c nguy n hoang an chua xac dinh ngay chiếc điện thoại đề điện cho Thanh, nhỏ bạn thân nhất của cô.Nói rồi ông quay qua anh thanh niên đứng kế bên:-Cậu đề hành lý vào xe đi.Anh ta gật đầu rồi nhanh nhẹn xách hành lý của cô chủ nhỏ đi về phía xe. Tườ