TẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinhcTrang đầu là một cái ánh màu, có lẽ là chụp ờ chùa Vĩnh Nghiêm, Phương mơ màng nhìn về một cõi xa X ăm nào đấy; cạnh ảnh là 1 bán lý lịch trích ngang: Tên, tuồi, nhà ờ đâu, thích àn gì, yêu màu gì, ghét điều gì, mơ ước sau này ra sao...Đương nhiên là Phương cũng như ai, thích ăn quà vặt, yêu hoa hò Taptruyenmuctim chua xac dinhng, yêu màu tím, ghét thói giả dối... Tôi cười, Phương hỏi dò: "Cười cái gì?" Tôi bào: "Không có gì đâu! Giang cười vì sao Phương yêu màu tím mà không
Taptruyenmuctim chua xac dinh
có cái áo nào màu tím?".Vài trang sau, người ta xưng ta, mi... như những cô gái Huế chính hiệu, tôi hòi: "Phương, Giang viết vào đây có phải xưng là TẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinhhương đọc, không vui, bảo tôi:"Ngắn quá! Viết "lý lịch" vào đây đi!". Tôi ngượng vì cái trò này, bảo:"Phương viết, Giang đọc cho!". Phương viết tên tuổi, hỏi tôi: "Số nhà?", tôi đọc số nhà; hỏi: "Sở thích", tôi đọc: "gì cũng thích!"; hỏi:"yêu màu gì?", tôi đọc: "Ghét màu hoa phượng". Phương sựng lại Taptruyenmuctim chua xac dinh: "Yêu cơ mà!", tôi bảo:"Thì yêu tất, ghét mày hoa phượng thôi!".Phương lắc đằu, vẻ chán nản..., ghi được vài câu nữa thì thôi không hỏi nữa, tôi nghĩ
Taptruyenmuctim chua xac dinh
, Phương đưa tôi lưu bút làm gì, ngày thường cỏ khi Phương lơ tôi mà!... Thầy báo: "Thôi, học!", tôi nhìn đồng hồ, đã 25 phút rồi . Ngoài kia, trời tựTẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinh là ngày cuối, tôi đạp xe từ ngoại thành giữa trưa nắng vào đây học, chẳng lẽ Thụy không biết điều này sao? Tôi lật vở, thật khó mà phân biệt được trang nào tôi viết, trang nào Thụy viết.Thụỵ đã bảo: "Sao Giang không viết chữ của Giang? Chữ’ của Thụy xấu hơn mà!", tôi nhớ hôm ấy Kha phá bĩnh: "Đúng Taptruyenmuctim chua xac dinhđấy, chữ tôi đẹp hơn chữ nó, Giang bắt chước chữ tôi đi!"... Hôm nay, tôi mở vở, ghi ngày tháng ở một góc, viết bằng chữ "nguyên gốc" của mình, khác h
Taptruyenmuctim chua xac dinh
ẳn, trong lòng giận dữ, bào: "Không nghĩ tới nữa!"3h15, trời mưa, mấy đứa rên rì: "Chết rồi!". Tôi cũng nghĩ: "Thế là xong rồi!", mưa thế này, có đi tTẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinhời, cái cười cỏ lẽ thảm lấm, nên thầy nhìn tôi cười, tôi có cảm giác rằng thầy đang nhớ lại hình như xưa kia mình cũng đã từng có một buoi học cuối cùng đầỵ chờ đợi như thế này, cũng mưa gió, cũng lo lắng cuả những ngày gần thi cử.Thầy bảo, mat mơ màng qua kính cận: "Ngày xưa, buổi trước hôm thi, th Taptruyenmuctim chua xac dinhầy không ãn, không ngủ nồi vì sợ!"... Trời không tạnh nồi, tôi thưa thầy về, thầy nói: "Em cầm áo mưa cuà cô về không, kẻo bệnh!". Tôi cười: "Em không
Taptruyenmuctim chua xac dinh
bệnh được đâu thầy!". Phố vắng vẻ, mưa tạt ướt hết cái áo mới tôi mặc cho hôm nay, đường cống Quỳnh nước đã ngập đầy, tôi lội qua quãng nước ấy xong,TẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinhế này sẽ thu lại còn tí hon rồi biến mất, và tôi tự an ủi mình:"Ngày cuối cùng như thế mả lại tối!", rồi đi...Chị em họ■ ■Phan Thị Vàng AnhCả họ xem Hà như một tấm gương sáng. Hà sạch sẽ, vô cùng lễ phép, năm nào cũng đi thi học sinh giỏi văn. Thuỳ - một chị họ của Hà - nhận xét: "Thi giỏi văn có gì Taptruyenmuctim chua xac dinh là hay?". Dù thế ba mẹ Thuỳ vân quyết định đồi trường cho nó.Thuỳ mắt ngẩn nước cãi: "Con không thích học chung với họ hàng! Con học 0’ đây quen rồi,
Taptruyenmuctim chua xac dinh
ỏ’ đây có bạn nhiều!". Hai người lớn nghiêm nghị bào: "ở đâu cũng sẽ có bạn thôi!" và mọi chuyện coi như được khoá lại.Trong nhà, Thuỳ không cỏ bạn, TẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinhuỳ đạp xe ngay đến nhà ngoại. Trên đường đất, mưa tuôn nhẹ nhàng, đều đều, tưởng như không bao giờ tạnh nổi.Thuỳ nằm dài trên phản gỗ, bảo: "Con Hà chán lắm ngoại ơi!". Ngoại cười: "Đúng rồi!... nó ngoan nhưng cứ rù rì, buồn lắm... Thể hai chị em có đi với nhau không?".Thuỳ cau có, dài giọng: "Không Taptruyenmuctim chua xac dinh!... ra chơi, nó đứng tựa lan can vài giây rồi vào lớp ngồi tiếp. Con hỏi: "Đi chơi không?".Nó bảo ờ dưới sân đông, mệt lắm. Thế là con phải ngồi lại
Taptruyenmuctim chua xac dinh
vì con có quen ai đâu!". Thuỳ nhìn mưa len lỏi qua những tàn dừa, buồn rầu. Nó nhớ lớp xưa, trường xưa, nhớ đám bạn lắm mồm, nói suốt 5 tiết vẫn khôngTẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước Taptruyenmuctim chua xac dinhó bệnh gì không mà sống lờ đờ như người ốm vậy?".Hà trả lời ngây ngô: "Không bệnh, nhưng sợ đông người!". Trong mơ cũng có mưa, và gió ầm ướt thôi quanh, mát rượi.Mẹ hỏi: "Sao không rủ em Hà đi học cho vui?". Thuỳ dắt xe lách qua khe cửa hẹp vanh, trả lời vội vàng: "Thôi, nó đi chậm như rùa,con lại Taptruyenmuctim chua xac dinhthích đi học sớm!". Nó tự nhủ: "Dở quá, từ đầu nàm tới giờ, chưa khi nào mình là người đầu tiên vào trưởng cà!".TẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ướcTẠP TRUYỆN MỰC TÍM Mục lục Ngày hoc cuối Chi em hoChi tòiTôi Đi HọcOi thơm mùa hè nám ấy Hoa Cỏ May Hoa xoan nở muôn Một phi vụ MùaỴiạ đã qua Điều ước