MỤC LỤCDấu cà kheoCây đờn đứt dâyCái tátVòng đờiBển nướcCây sầu riêng trổ bôngĐi tìm chaTro bụiNgón tay điểm chìHương đồng nộiNhững món lộc trờiDựĐòn Trobui chua xac dinh duyênĐấtChuyện kể đêm giao thừaBài thơ một chữChính thu gặp một hồn thuMột đêm chèo nghiêng ngảNhững trang lẻ chép trên hè phốBạn của ngườiGói rệt ngọt nắng hanh trong láDẤU CÀ KHEOKhoai dẫn trâu qua cổng làng một quãng đã thấy Bưởi nách cắp rổ dong riềng đi ngược vào xórn Vượt. Xóm mói có vài hộ, Trobui chua xac dinhnằm trơ trọi giữa những thừa ruộng chằm. Cho tới lúc giáp mặt nhau, cô mới nói khẽ : - Đứng lại em hỏi chuyện này đã!Khoai níu sợi thừng. Con trâu dừn
Trobui chua xac dinh
g lại, gõ guốc lộp cộp. che khuất người con gái đang đứng nép bên một bụi trúc.-Em lo lắm! Chằng lẽ anh không nghĩ đựơc cách gì ư ? Bưởi ngập ngừng, cMỤC LỤCDấu cà kheoCây đờn đứt dâyCái tátVòng đờiBển nướcCây sầu riêng trổ bôngĐi tìm chaTro bụiNgón tay điểm chìHương đồng nộiNhững món lộc trờiDựĐòn Trobui chua xac dinhlà tại số giời cả! Bưởi rơm rớm nước mắt, trách:-Anh không thể cố hơn nữa đựơc sao? Khoai gắt:-Ai bào anh không cố ? Dưng mà còn ý cùa bố em thì ta biết làm-Thì tôi có nói là ép đâu. Cứ đế cho thằng Chiến tìm hiếu con Bưởi. Còn chuyện giữa hai thằng ấy, thì ông cư chiều theo ý tôi một lần, làm thế n Trobui chua xac dinhày...thế này... Già tì thành công thì tốt. Mà không được như ý người, thì đó là ý của trời. Lúc đó, con Bưởi dù có thành dâu con nhà ai, tôi cũng chả
Trobui chua xac dinh
dám trách ông thất hứa!Câu chuyện chỉ có thế. Không ngờ hai hôm sau, ông Cam sai Bưởi gọi Khoai tới nhà, thủng thang bảo:-Bố chưa hiểu đầu cua tai nheMỤC LỤCDấu cà kheoCây đờn đứt dâyCái tátVòng đờiBển nướcCây sầu riêng trổ bôngĐi tìm chaTro bụiNgón tay điểm chìHương đồng nộiNhững món lộc trờiDựĐòn MỤC LỤCDấu cà kheoCây đờn đứt dâyCái tátVòng đờiBển nướcCây sầu riêng trổ bôngĐi tìm chaTro bụiNgón tay điểm chìHương đồng nộiNhững món lộc trờiDựĐòn