Nội dung chi tiết: Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinh
Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinh
lịch sự. cô bặm môi háy anh ta một cái rồi cáu kình:-Sao không nhắc người ta đợi té rồi mới đỡ lên. kỳ cục!người thanh niên lịch sự nhướng mắt nhìn Ph Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhhương Lam. cỏ lẽ anh ta ngạc nhiên vì phản ứng của cô. Anh ta nhún vai:-Tôĩtưởng câu đầu tiên của cô là cám ơn, không ngờ cô...-thế nào?-Không phải cô là người lịch sự.mọi người vây quanh nhìn hai người, tiếng cười rúc rích. Phương Lam nhìn quanh. Quê quá, ô chuyển sang qua gây hướng khác:-Anh làm g Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhì đứng sau lưng tôi vậy hả?Anh ta nhìn cô không chớp mắt. cô háy anh ta một cái:-Có gì lạ mà nhìn ha? ai mà không có lần vô ý, biết đâu anh cũng bị té
Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinh
thế này rồi.-Không boa giờ, vì tôi cẩn thận, nhưng tại sao cô bị té vậy?-tại lo nhìn người khác.Anh ta cười:-Kết quả thế nào?liếc anh một cái bén nhưlịch sự. cô bặm môi háy anh ta một cái rồi cáu kình:-Sao không nhắc người ta đợi té rồi mới đỡ lên. kỳ cục!người thanh niên lịch sự nhướng mắt nhìn Ph Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhi đi. Nhưng trước khi biến, cô cố nói vớt vát:-Lần sau đừng có đứng sau lưng tôi nữa đấy. Hứ!hất mái tóc, co ngẩng cao đầu, bước kiêu hãnh. Tiếng cưới sau lưng còn đửộ theo. Quê không thể tường tượng !phương Lam lòng vòng trong khu trưng bày quần áo. chợt cô đứng lại trước một manocanh khoác bộ đầm Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhmàú hồng, chiếc áo đẹp đến nôi Phương Lam ngần cả người nhìn mê mần”-Ôi đẹp qúa!Phương Lam treo bừa chiếc xắctay lên manocanh kế bên, chẳng buồn đe ý
Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinh
là mình vừa đoảng đến độ khoác lên vai người đứng, va chiếc xắc tay rơi từ vai anh ta xuống gạch. Không cần nhờ người bán hàng, Phương Lam tự tay tháolịch sự. cô bặm môi háy anh ta một cái rồi cáu kình:-Sao không nhắc người ta đợi té rồi mới đỡ lên. kỳ cục!người thanh niên lịch sự nhướng mắt nhìn Ph Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhười với chính mình. Sau đỏ cô vịn nhẹ chiếc áo cho no xòe ra, rồi ẹo người ngắm nghía. Cô làm đù tròtrước gương, hoàn toàn không đế ý đến xung quanh ngắm một lúc chán chê, Phương Lam trở vào phòng thừ thay bộ đồ ra. Cô cầm bộ đầm trên tay đi ra chổ lúc nãy mình gởi xách tay. chợt cô khựng lại khi nh Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhận rạ người thanh niên khi nãy đõ' mình. Không phỉa cô ngạc nhiên vì tháy anh ta, mà là vì anh ta đang cầm chiếc xắc cảu cô, anh ta có vẻ kiên nhân ch
Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinh
ờ trả lại cho chủ của nó. Nhìn anh ta cô giật mình lùi lại:-Lại anh nữa hả? anh đi theo tôi làm gì? tại sao anh lẩy túi xách của tôi hả ?Anh ta nhìn clịch sự. cô bặm môi háy anh ta một cái rồi cáu kình:-Sao không nhắc người ta đợi té rồi mới đỡ lên. kỳ cục!người thanh niên lịch sự nhướng mắt nhìn Ph Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhơcanh, cô có nhìn đâu mà biết.Phương Lam tròn xoe mắt, chẳng biết nói gì hơn ngoài tiếng hà cụt ngủ thoảng thốt.người thanh niên nói tiếp:-Tôi phỉa đứng đây chờ cô ngắm ngía làm duyên làm dáng với bộ đồ mà theo tôi nó không đẹp chút nào, cả người lẫn đồ đều dưới trung bình.rỏ la anh ta cố tình chọc Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinhtức cô, nhưng Phương Lam không để ý điều đó, cô nhíu mày:-Cái gì? Anh bào lúc nãy đã nhìn tôi?-Không còn cách nào khác vì cô đứng ngay tằm mắt của tôi
Dong song tinh yeu hoang thu chua xac dinh
.-trời đat ơi’ thật là... là....Phương Lam ngắc ngứ không biết tìm lời nào để nói, cô giậm chân, quát nho:-Tò mò, mất lịch sự!lịch sự. cô bặm môi háy anh ta một cái rồi cáu kình:-Sao không nhắc người ta đợi té rồi mới đỡ lên. kỳ cục!người thanh niên lịch sự nhướng mắt nhìn Phlịch sự. cô bặm môi háy anh ta một cái rồi cáu kình:-Sao không nhắc người ta đợi té rồi mới đỡ lên. kỳ cục!người thanh niên lịch sự nhướng mắt nhìn Ph