Đi Qua Nỗi NhớChâu LiênChiếc xe lăn bánh chậm rồi dừng hẳn trước sân một ngôi biệt thự sang trọng. Trừ trên chiếc Toyota bước xuống. Ngân Thủy giọng v Di qua n i nh chua xac dinhvui vẻ :-Anh Nguyễn , lát nữa anh đừng quên ghé đến shop lấy gói hàng lúc nãy tôi bỏ quên đấy nhé. Nguyễn - một anh chàng tài xế cao lớn , khuôn mặt ngôi ngô trạc ba mươi tuổi - hắng giọng :-Được rồi, tôi nhớ chứ.Ngân Thủy nhí nhảnh :-Lúc nãy tôi đã phone cho bà chủ shop, anh đến là họ đưa túi hàng Di qua n i nh chua xac dinhấy liền đó.Họ không gây khó khăn gi đâu.-Vâng ...Nghiêng đầu nhìn Nguyễn. Ngân Thủy giọng quan tâm :-Giờ anh định đánh xe đi rửa à ?Nguyễn gật đầu :-V
Di qua n i nh chua xac dinh
âng ...Ngắm nhìn chiếc xe bóng loáng , nước sơn màu đỏ như rực lên dưới ánh mặt trời. Ngân Thủy sôi nôi:-Tôi thấy xe vẫn còn sạch mà.Nguyễn hắng giọngĐi Qua Nỗi NhớChâu LiênChiếc xe lăn bánh chậm rồi dừng hẳn trước sân một ngôi biệt thự sang trọng. Trừ trên chiếc Toyota bước xuống. Ngân Thủy giọng v Di qua n i nh chua xac dinhchịu khi làm tài xế cho gia đình tôi không ?Nguyễn thẳng thắn:-Đó là một câu hỏi khó trả lời.Ngân Thủy chu môi:-Tôi chỉ tò mò một chút thôi chứ cũng không bắt anh phải nói ra những suy nghĩ của mình đâu. Nguyễn so vai. Anh đoán là Ngân Thủy cũng biết là anh phải cố đè nén lắm khi làm việc cho ông Vĩ Di qua n i nh chua xac dinhnh Phúc - ba của cô.Nhìn thấy vẻ mặt trầm ngâm của Nguyễn , Ngân Thủy cười hồn nhiên :-Bộ anh giận tôi hả ?Nguyễn giật mình :-Không.Cô khẽ nheo đôi mắ
Di qua n i nh chua xac dinh
t đẹp :-Ba mẹ tôi la tôi hoài vì cái tính tò mò thích hỏi này hỏi khác đấy.Sập mạnh cánh cửa xe , Nguyễn trầm giọng :-Chào cô ... Tôi đi lấy gói hàng Đi Qua Nỗi NhớChâu LiênChiếc xe lăn bánh chậm rồi dừng hẳn trước sân một ngôi biệt thự sang trọng. Trừ trên chiếc Toyota bước xuống. Ngân Thủy giọng v Di qua n i nh chua xac dinhvội đáp :-Không ...Ngân Thủy cong môi:Đi Qua Nỗi NhớChâu LiênChiếc xe lăn bánh chậm rồi dừng hẳn trước sân một ngôi biệt thự sang trọng. Trừ trên chiếc Toyota bước xuống. Ngân Thủy giọng v