Rừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinh là vào cái thời cuối thập niên 80 (của thế kỳ trước) nền kinh tế cả nước đang chuyển từ hệ thống bao cấp sang kinh tế thị trường. Biến động mạnh từ suy nghĩ, quản lý, hàng hoá, giá cả tới bản thân giá trị đồng tiền.Đình Kính, nhà văn quân đội với đồng lương đại uý (ngày ấy anh đeo lon bốn sao một v Rungxuaxanhla chua xac dinhạch) mà phải cùng vợ nuôi hai con nhỏ đang đi học, đó là chưa kể bố mẹ già. Không dám ước vọng cao xa ti vi cát xét tủ đứng tủ li. Chỉ nghĩ đến cái ăn
Rungxuaxanhla chua xac dinh
để tồn tại, có đủ tiền mua sách bút, đóng tiền học cho con và có đủ tiền mua được manh áo ấm cho bố mẹ vợ con mỗi khi gió rét từ biên giới thổi về. LRừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinh còn mỗi cách kiếm tiền: Viết thuê. Dùng nghề nghiệp cùa mình kiếm sống. Thôi thì đành gác lại những trang sách vẫn nghiền ngẫm nung nấu, những tác phảm sẽ được viết ra bằng tim gan mình. Hãy để lại sau. Để đến bao giờ chưa biết, nhưng trước mắt là kiếm sống.Đình Kính đã đi viết thuê và đã kiếm được Rungxuaxanhla chua xac dinh tiền. Bữa ấy anh lang thang vào tận vùng rừng núi Đồng Nai, tìm ra được một ông giámđốc một lâm trường quốc doanh và cũng là một đồng hương, ồng là n
Rungxuaxanhla chua xac dinh
gười đi đầu trong việc tháo gỡ cơ chế cũ, táo bạo, dám nghĩ dám làm, một người có thể tuyên dương anh hùng được mà bắt bỏ tù cũng được theo như quan nRừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinhhông thể diễn đạt được xúc động của lâm trường, của ông giám đốc khi thấy hình ảnh mình trên ti vi. Với lâm trường, Đình Kính là một thiên tài, là hiện thân cho sức mạnh toàn năng của nghệ thuật. Phấn khởi đầy lòng, ông giám đốc nọ nhờ Đình Kính giúp cho một tập sách về đơn vị.Nghĩ ngay đến những bạ Rungxuaxanhla chua xac dinhn bè cũng đói rách như mình, nhưng Đình Kính vằn làm ra vẻ cân nhắc, đắn đo:- sếp nói rất chính xác. Giấy trắng mực đen bình thường thôi nhưng vô cùng
Rungxuaxanhla chua xac dinh
quan trọng. Nỏ đi vào từng gia đình, từng người. Nó đi vào chiều sâu lòng người. Nỏ đi vào thư viện. Con cháu chúng ta vào thư viện là sẽ biết cha ônRừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinh nổi. Phải vai người cùng làm mới bảo đảm được thời gian. Để kỳ này ra Hà Nội tôi nói khó với mấy anh ngoài ấy.It ngày sau Đình Kính đưa hai nhà vàn khác cùng vào. Giám đốc rạng rỡ nét mặt khi được giới thiệu đó là hai nhà vàn nổi tiếng, những cái tên ông đã nghe thấy từ lâu mà hôm nay ông mới vinh Rungxuaxanhla chua xac dinhdự được gặp. Vời thói quen của một người làm kinh tế. giám đốc cho tháo hợp đồng gồm những nội dung chủ yếu: Thời gian hoàn thành bản thảo là hai thán
Rungxuaxanhla chua xac dinh
g, àn nghỉ, tầu xe ra vào lâm trưởng lo, khi bàn thảo đưọc duyệt và thông qua, mỗi nhà văn sẽ được bồi dưỡng một chỉ vàng! (Giám đốc giải thích thêm: Rừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinh, tháng sau nữa chỉ còn một trăm. Cho nên ta cứ tính thành vàng, vàng bản vị, các nhà văn tán thành không? Nhất trí! Tiếng ba nhà văn đồng loạt cất lên.) Mỗi người một chỉ vàng! Một tài sản khó mà hình dung được ngày ấy!Như mở cờ trong bụng, ba nhà vản nhanh chóng dự các cuộc họp, nghe báo cáo, xuốn Rungxuaxanhla chua xac dinhg các đội sàn xuất, vào rừng vẩn vơ, nhìn suối chầy, nghe chim hót để lấy... không khí.Ba người không viết ở lâm trường. Đích thân giám đốc đưa họ xuố
Rungxuaxanhla chua xac dinh
ng biền, xuống Long Hải, một khu nghỉ mát sang trọng, yên tĩnh, cách Vũng Tầu hơn mười ki lô mét. Chả lâm trường còn liên doanh với một đơn vị du lịchRừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinh ba nhà vản quốc gia! Ba nhà vãn nồi tiếng ở Hà Nội. Các đồng chí vào giúp chúng ta viết và xuất bàn một tập sách về lâm trường. Đây là nhà ván Đình Kính mà các đồng chí đeu đã biết. Đây, nhà vản Chu Lai, nhà ván quân đội kiêm kịch sĩ. Còn đây nhà vàn Nguyễn Quang Thân, tác giả nhiều tập tiều thuyết Rungxuaxanhla chua xac dinh, truyện ngắn mà các đồng chí đã đọc.Các nhà văn lần lượt đứng Jên, cúi đầu chào, nở nụ cười khiêm tốn, lịch sự, nụ cười ra mắt. ông giám đốc ôm vai t
Rungxuaxanhla chua xac dinh
ừng người như những chiên hữu cánh hầu trước bao con mắt kính phục của các nhân viên dưới quyền, ông nói về việc bố trí phòng ở "mỗi người một phòng, Rừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinhá nữa. Các nhà ván hút nhiều, hút nặng đấy. Mỗi người một ngày một bao thuốc lá Jet. Nhở là thuốc lá Jet. Các đồng chí ấy chỉ hút thuốc lá Jet. Đừng có mang Ba số đến. Đừng tưởng ai cũng thích Ba số cả đâu!-Moi nhà vàn một ngày một bao Jet! ônọ nhắc lại một lần nũa và nhìn lướt đám nhân viên của ông Rungxuaxanhla chua xac dinh như nhắc họ chớ quên điều quan trọng ấy.Đám cán bộ nhân viên xì xào:-Mình thì cứ cho Ba sổ là nhất. Khách nào cũng Ba số.Những tiếng thì thầm ấy đến
Rungxuaxanhla chua xac dinh
tai giám đốc. ông cười, hài lòng. Còn anh chị em nhân viên khách sạn từ ấy nhìn giam đốc của mình với đôi mắt hoàn toàn khác: sếp không chỉ là người qRừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinhhà vãn củạ chúng ta bắt tay váo việc bán chữ. Tất nhiên là sau khi tắm biển, uống bia, ăn sáng và phì phèo thuốc lá Jet.Chu Lai, Đình Kính hút thử một hơi và ho sặc sụa. Cả hai đều không biết hút. Còn Nguyễn Quang Thân hút vào lại thở ra, không có tí khỏi nào lọt tới họng, phì phò như một cái bễ. Th Rungxuaxanhla chua xac dinhân hút thuốc lào, Thân chịu được, không ho. Thân nhận trách nhiệm thình thoảng làm một điếu trước đám nhân viên khách sạn. Ba phòng làm việc cùa ba nh
Rungxuaxanhla chua xac dinh
à văn lúc nào cũng có ba bao thuốc lá bóc dờ và có tàn thuốc trong ba cái gạt tàn. Nguyễn Quang Thân chẳng viết được một dòng nào, nhưng bù lại, Than Rừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinh cứ vào đâu mà ông giám đốc anh hùng kia lại tuyên bố là các đồng chí ấy chỉ hút thuốc lá Jet. Đừng có mang Ba số đến. Đừng tưởng cứ Ba số là hay đâu. Không. Ba số hay lắm chứ đồng chí giam đốc ơi. Ba số có bập bập thế nay cũng không ho. Ba số dễ ban. Giá cao. Bán ở đâu cũng được. Ba người đã đi chu Rungxuaxanhla chua xac dinhng quanh khu nghi mát, rụt dè hỏi han xem người ta có mua thuốc lá Jet không. Họ đều lắc. ở đây không ai hút Jet. ở đây người ta chỉ hút thuốc thơm. B
Rungxuaxanhla chua xac dinh
a số, Dunhill, bét ra cũng Capstan. Jet không bán cho ai được.Không bán được, không hút nhưng vẫn nhận thuốc đều đặn. Một tháng đầu đã 90 bao thuốc JeRừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rungxuaxanhla chua xac dinhngười khi Chu Lai nguyên chiến sĩ đặc công nước từ đâu chạy về khách sạn:-Mình đã tìm được nơi bán thuốc lá Jet rồi. Chỗ này nó không mua thuốc gì khác ngoài thuốc Jet.Chuyện cứ như đùa. Cứ như thần thoại.-Thật không ?-ở đâu ?Chu Lai nhấn mạnh:-Nỏ không mua thuốc gì! Nỏ chì mua thuốc Jet! Nó đang ch Rungxuaxanhla chua xac dinhờ mình ở cuối bãi tắm! Đi nhanh!Thế thì thật rồi! Đặc công có khác! Giỏi thật! Cả ba ôm túi du lịch chứa đầy thuốc lá ra khỏi khách sạn. ông chủ nhiệm
Rungxuaxanhla chua xac dinh
khách sạn đang ngồi trong phòng Reception tươi cười:-Vưa tam ròi cac nhà vãn đa lại tắm nữa à? Máu thế?Rừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất Rừng xưa xanh láBùi Ngọc Tấn1Cơm áo không đùa với khách tho'Xuân DiệuCơm áo không đùa với bất kỳ ai. Lại càng không đùa với các nhà văn nhà thơ. Nhất