Nội dung chi tiết: Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
Đôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhTuồi trẻ" chù nhật nàm 1994)Đã xuất bàn (Tập truyện hoặc truyện dài):Vào đờiNhững linh hồn lạcQuán bò rừngCó một người nằm trên mái nhàĐi họcĐiểu mong muốn nhất: viết một tác phẩm "không tiểu thuyết" rất nhiều hiện thực nhưng mang tỉnh vàn chương.Tôi vẫn có một ý nghĩ rằng hầu hết những truyện của P Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhhan Triều Hài luôn gợi cho người đọc nhịp điệu chậm rãi. thủ thỉ của người kế chuyện, dẫu câu chuyện ẩy có như thế nào: thâm trằm hay hóm hỉnh, dịu dà
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
ng hay đắng cay. Lướt qua một vài truyện ngắn cùa anh: Có một người nằm trẽn mái nhà. Đường vể miền Tây, Phía sau nỗi buồn...đểu mong manh nỗi cô đơn Đôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhàu đêm), nhưng dôi khi cũng chỉ là một cái gì dó đà xày ra, dã đến và dà di - một khoành khác trong luỹ thừa n khoành khắc ờ cuộc dời này, chợt sáng lên nhắc nhớ rằng dã có một điểu gì dó tổn tại (Dịch nói)...Từng học chuyên ngành Địa lý kinh tế cùa trường Đại học Tổng hợp Thành phó Hồ Chí Minh và c Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhông việc đang làm hiện tại cũng không íỉén quan gì đến văn chương, nhưng dường như vàn chương đã chọn Phan Triều Hải đế biểu hiện một tiếng nói khắc,
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
một khát khao khác trong mỗi con người, bằng lói viết cứ như nhàn tàn thế, chậm rãi thế! Mặc dầu những bạn văn cùng lúa với anh như Phan Thị Vàng Anh,Đôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhi và đón đợi chỉ bời những truyện ngắn mà thời kỷ dầu hầu hết anh dều đảng trên tờ Tuổi trè chủ nhật. Hành trình đến với vàn học không òn ào, nhưng người đọc có thế nhận ra một dấu ấn truyện Phan Triều Hài. Từ truyện ngắn dầu tiên "Vào dời" dến những truyện dài sau này, những điểu mà Phan Triềuchuyệ Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhn hoang tường bời chì cần bay bằng Boeing 747 cũng mất hơn nửa ngày trời), thì tôi sẽ gặp được bờ biển than thuộc cua đất nước mình. Chính xác như thế
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
. Bời cái bờ biển cong cong nơi mà vào những ngày hè, ngày lễ tháng tư, tháng năm, mọi người vẫn thích đáp xe lửa đi suốt đêm đề được vùng vẫy, hay thĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhtôi đang ghé ngang đây. Rốt cuộc thì chuyện đã trở nên đơn giản quá chừng, đã thu hẹp lại trong lòng một bàn tay, ngắn gọn như thể một quãng đường dài nảm phút đi xe máy từ nhà đến sờ làm và ngược lại.Tôi bào:-Nếu chì nghĩ thôi thì rất đơn giàn, nhưng thực tế là một chuyện khác. Bởi vì như anh muốn Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhđến một bờ của đại dương, anh phái làm hộ chiếu, phải có thị thực nhập cảnh, phải khai báo ờ mỗi nơi anh đi qua. (Quyền lực đôi khi chỉ thể hiện đơn g
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
iản ở những cánh cửa nhỏ, hay có nơi chỉ là những thanh gạt bằng inox lạnh lẽo màu sáng choang), ở bờ tây, anh phải khai có đem theo ván hoa phẩm đồi Đôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhi cây khô hay tươi, anh đem vào đây thứ thực phàm nào. Vâng, hiểu theo khoảng cách địa lý thì đơn giản lắm, chì việc đem dây ra mà đo, nhưng cỏ những khoảng cách khác không đo lường được. Bởi thế, người mới không là chim.Xe chạy chậm rãi trên con đường đẫm nước. Hai bên đường là nhà thắp đèn dẹt, lạ Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhnh lẽo. Những ngôi nhà làm từ những container chứa hàng cũ, đứng lún trong cỏ dại, những dòng chữ điện màu đỏ chạy ngoằn ngoéo bên ngoài, xa xa nhìn n
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
hoè nhoẹt như mực viết lên tờ giấy ầm.Keith nói:-Nếu chạy thẳng mãi con đường này, chúng ta sẽ đến Seattle.Nước mưa chày trên những hộp thư dáng tồ chĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhay My nhỏ xíu, mành dẻ như một chiếc lá non với những ngón tay mềm. Ai cũng bào, đó là số sướng. Muốn biết chắc trong tương lai có sướng thật hay không thì phải nhìn thêm gót chân (tôi phải mất gần cà năm trời mới nhìn được gót chân My), gót chânnhỏ, mịn, mà không nứt nè gì là yêu cầu tối thiếu. Như Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhng với My thì khác, nàng viết cho tôi: Đây là dịp để cho anh đi khắp nơi mà anh muốn. Anh phải đi thật nhiều, và thư kết thúc rất con gái: Sướng nhé!
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
Cái thư ấy bây giờ đang nằm trong túi áo của tôi đây, nấp dưới nàm tầng bảy lớp những áo khác bởi toi không quen được với kiều lạnh ầm này, cứ cóng lêĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh ven đường ờ đó có thể cho anh một chút tình cám nào đó, khác với nơi đây.Đó guả là một gợi ý hấp dẫn, bời vừa bước xuống sân bay tôi đã thấy that vọng với Oregon rồi. Đất Mỹ mà còn cỏ mọt nơi như vậy sao, buồn bã quá chừng. Chì nhìn cái màu xam xám này thôi cũng đủ biết những ngày tới sẽ buồn như t Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhhế nào. Và lại, đây cũng là một dịp để tôi kiềm chứng xem đời thường trong cái phim ấỵ thật đến đâu, dịu dàng đến đâu, để tôi có thể kể với mọi người
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
rằng tôi đã từng đi trên những vỉa hè sạch bong và im lặng của Seattle, đã từng ngòi chiếc ghế nơi Meg ghé ngang qua trong chuyến đi tìm cuộc tình địnĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinho bạn bè tôi, (những người lúc nào cũng dặn: Đi nhớ chụp hình, về nhớ kể chuyện nghe’). Nếu bây giờ tôi nồi, ừ, ta đi đi, thì không ngần ngại gì Keith sẽ cho xe lao ve phía trước, bởi ờ đây, nối nơi này với nơi kia thẳng tắp một con đường.Keith nói:-Thật ra, quan trọng hơn cả chính là cảm giác thực Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhhiện được điều ta muốn. Ví như anh không thích nơi nậy tôi sẽ đưa anh đến nơi khác, không thích Seattle thì sẽ đi tiếp đến thành phố khác xa hơn nữa.
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
Đôi khi, không vui không buồn, tôi vần thích ngồi vào xe và đi mãi như vậy, không phải vì nhu cầu biết thêm một nơi mà vì cảm giác choáng ngợp rằng, cĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh tây, khi đi xuyên ngang miền Trung nước Mỹ. Tôi đã đi thật nhiều. Tôi đi máy bay, tôi đi xe, tôi đi bộ. Thậm chí còn đôi ba ngày còn lại, tôi cũng tìm cách ghé ngang đây tham lam cóp nhặt thêm một nơi chốn để rồi phát hiện racó một Oregon như thế ỏ' miền Tây Bắc, heo hút, ảm đạm. Trong khi Keith nó Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhi, tôi nhìn qua cừa. Cánh vật lặng lẽ bên ngoài khiến tôi như mềm nhũn ra. Tôi quá mệt mỏi vì những chuyến đi dài rồi chàng? Haỵ tôi đã quá mong muốn
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
về nhà? Cái nhịp điệu đột nhiên chùng xuong lúc nay khiến tôi nhận ra rằng dường như những ngày vừa qua toi đang cắm cúi thực hiện cái điều toi nghĩ lĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhi thì không thể sắp đặt trước sau được), chứ không phải làm cái công việc mua sắm với phong thái thong dong của người cỏ tiền trong tay.Keith vẫn đang lái xe về phía Bắc. Con đường dài hun hút troi tuọt về sau, lướt thướt như một dòng sông. Lúc này mùa đông đã bắt đầu được hai tuần. Cây hai bên đườn Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhg xơ xác, vừa trụi lá vừa ướt át. Thình thoảng, vài ngôi nhà nhò xuất hiện rồi mất hút, không một bóng người. Mây từ phía đại dương vẫn ùn ùn thổi nga
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
ng trên đầu. Mưa trên con đường thẳng tắp này và hẳn cũng đang mưa trên dãy núi cao kia. Chúng tôi đang đi dần vào vùng núi đoi. Tôi chợ nhớ một ngườiĐôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhHải Phòng. Tôi chưa từng đến đó, không biết trong thị trấn ấy có những con đường ngoằn ngoèo vắt ngang qua đồi núi giống nơi đây không, nhưng đó thật sự là cái tên thơ mộng.- Chúng ta quay về. Tôi bào với Keith. Nếu tôi đến được Seattle, tôi sẽ muốn đến thị trấn kế tiếp cách đó năm dặm, rồi đến Vanc Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhouver, rồi cứ như thế mãi, xa hơn nữa. Anh không thể suốt ngày ngồi lái xe cho tôi, mà tôi thì không biết tôi đang làm gì, đến một nơi, hay chỉ để tho
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
ả mãn rằng tôi đang muốn và tôi đang đến. Thật ra, trong tôi lúc này cả hai thứ đó đều không có.ở nhà giờ này Mỵ đang ngủ ngon. Sáng mai khi thức dậy Đôi nét về tác giả:Sinh 13/2/1969 tại Quỵ NhơnTót nghiệp Đại học Tông hợp thành phó Hồ Chí Minh năm 1991Truyện ngắn đẳu tay: Vào đời (đăng trên báo "T Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh càng đông đúc và lúc nào cũng sẵn sàng tắc nghẽn với với một xe bánh mì đẩy dạo bên đường hay một chiếc xe rác nặng nề xoay trở với công việc chưa kịp làm xong. My luôn mơ ước về những cuọc đi xa, (lá thư đầy những chi tiết dặn dò lại cộm lên), nhưng thật ra chưa bao giờ nàng nghĩ đến việc đi xa hơ Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinhn một chút, khoảng 30phút chăng hạn, đế băng qua một cây cầu ra đến ngoại ô thành phổ, nơi có không khí trong lành hơn, cây lá xanh tươi hơn. Không lú
Nh ng con du ng khong d n seatt chua xac dinh
c nào My nghi đến việc đi thêm một lúc nữa, ra khòi con đường mỗi ngày, cũng như những người khác, tất cả chỉ có một nghĩa vụ lớn là sông đúng giờ. Đi